Đoạn dịch dưới đây lấy từ video clip Chris Stefanik phỏng vấn Dave Van Vickle là người giáo dân đã giúp trong các buổi trừ tà. Đây là cảm giác của anh sau 20 năm chứng kiến các buổi trừ tà:
Tôi cũng muốn nói thêm thế này: sau 20 năm chứng kiến các buổi trừ tà – một khoảng thời gian khá dài, đúng không? – tôi chưa từng một lần rời đi với suy nghĩ “Quỷ dữ thật quyền năng.” Mỗi lần rời đi, tôi luôn nghĩ: “Tạ ơn Chúa vì chức linh mục, vì Đức Mẹ và vì thiên thần bản mệnh của tôi.”
Chris: Khi bước vào một ngôi nhà bị xâm nhập, người ta sẽ thấy gì? Và làm cách nào để đuổi chúng đi? Chỉ cần đến đọc kinh là đủ sao?
Dave: Quỷ luôn hành động dựa trên “được quyền” – chúng rất “pháp lý”. Chúng chỉ hiện diện ở đâu đó nếu chúng có quyền ở đó. Thường thì vì một tội ác ghê tởm đã xảy ra tại nơi đó, hoặc có người cố tình mời chúng vào. Có thể từng có một nhóm phù thủy sống ở đó, hoặc nơi đó từng là phòng khám phá thai – những nơi như vậy thường là điểm “nóng”.
Thường thì ngôi nhà sẽ yên ổn… cho đến khi một gia đình Công giáo chuyển đến, bắt đầu cầu nguyện, đọc Kinh Thánh. Khi đó, lũ quỷ phản ứng kiểu: “Khoan đã, đây là nhà của bọn tao mà!” – và chúng bắt đầu lộ diện.
Dấu hiệu có thể là bóng đen, côn trùng xuất hiện hàng loạt. Thậm chí, mọi người trong nhà có thể cùng mơ thấy những giấc mơ quỷ ám giống nhau. Một dấu hiệu rõ ràng nữa là sự xúc phạm đến những vật thánh.
Tôi từng xử lý một trường hợp – gia đình đó vừa chuyển từ Venezuela sang. Mỗi lần về nhà, họ đều thấy tượng Đức Mẹ bị vứt trong bồn cầu. Họ gắn camera nhưng chẳng bao giờ thấy gì. Mọi chuyện cứ thế xảy ra. Cuối cùng, họ tìm đến các linh mục.
Chúng tôi phát hiện người phụ nữ trong nhà khi còn nhỏ bị bệnh rất nặng, và đã tìm đến một nghi thức kỳ lạ – họ rạch những “nút thắt” trên cổ cô ấy trong suốt bảy ngày. Cô ấy vẫn giữ sợi dây chuyền từ nghi thức đó trong nhà. Khi chúng tôi hỏi có thể vứt bỏ nó không, cô lập tức đồng ý – và ngay khi đó, mọi hiện tượng lạ dừng lại hoàn toàn.
Chris: Trải nghiệm đó có khiến anh thêm yêu mến thiên chức linh mục không?
Dave: Hoàn toàn có. Khi bạn chứng kiến cách lũ quỷ phản ứng trước các linh mục, bạn sẽ kinh ngạc. Một linh mục tôi từng hỗ trợ – thật lòng mà nói, bạn sẽ không bao giờ nghĩ vị linh mục ấy có thể làm gì đáng sợ. Trông ngài ấy như một củ khoai tây to tướng và lúc nào cũng như đang buồn ngủ. Ngay cả trong khi làm lễ trừ tà, linh mục ấy cũng chỉ nói như là đọc kinh: “Quyền năng của Đức Kitô đuổi ngươi đi…”
Nhưng điều đó chẳng quan trọng. Bọn quỷ không nhìn thấy linh mục nhưng là nhìn thấy Đức Kitô. Khi người linh mục khoác áo lễ lên, chúng thấy Chúa Giêsu, thấy vị Vua Tối Thượng, và chúng run sợ.
Chris: Quỷ sợ các bí tích – đặc biệt là Bí tích Hòa giải – đến mức nào?
Dave: Rất sợ. Có lần, trong một buổi trừ tà, con quỷ (tôi không thích nhắc lại lời của ma quỷ) nói rằng nó ghét những linh mục giáo xứ, những linh mục rất bình thường – vì chính những linh mục đó cướp khỏi tay nó hàng trăm ngàn linh hồn – thông qua tòa giải tội.
Đó mới là điều chúng sợ. Không chỉ là trừ tà – mà là xưng tội và Thánh lễ. Đó là lời nhắc nhở cho mọi linh mục ơn gọi của cha mạnh mẽ đến mức nào, dù đôi lúc có vẻ rất bình thường.
Chris: Về Đức Mẹ thì sao? Anh đã nói Mẹ đóng vai trò then chốt?
Dave: Tôi không thể nói đủ được. Mỗi khi ai đó bảo có chuyện gì đó có vẻ như ma quỷ có tay trong đó, tôi luôn nói: hãy gia tăng lòng sùng kính Đức Mẹ. Mẹ đã được Thiên Chúa giao phó vai trò quan trọng trong mọi trận chiến thiêng liêng. Và quyền năng của Mẹ trên thế giới bóng tối – thật không thể tưởng được.
Tôi nhớ một trường hợp – một phụ nữ sống với chúng tôi nhiều năm. Cô ấy bị quỷ nhập nghiêm trọng. Chỉ cần ai nhắc đến tên “Mẹ Maria” hay “linh mục” là cô lập tức nổi cơn thịnh nộ, như muốn giết người. Tôi phải bắt đầu dạy Tin Mừng cho cô ấy cách dè dặt. Tôi bắt đầu bằng cách nói: “Tôi kể cho bạn nghe về người đã yêu tôi nhiều nhất được không?” Với cách đó chúng tôi bắt đầu.
Dần dần, cô ấy khá hơn. Nhưng vẫn có điều gì đó ngăn cản cô được hoàn toàn tự do khỏi sự kiềm chế của sự dữ
Một ngày, vị linh mục trừ tà cảm thấy nản lòng và cầu nguyện: “Lạy Mẹ Maria, khi nào thì Mẹ sẽ tỏ lòng thương xót cô gái tội nghiệp này?” Ngay lập tức, cô ấy bắt đầu la hét – những tiếng hét rợn người, không giống tiếng người chút nào.
Sau đó, cô im bặt. Linh mục hỏi: “Chị thấy gì vậy?”
Cô đáp: “Có một người phụ nữ mặc áo trắng đang đến.”
Vị linh mục nói: “Đó chính là người chúng tôi nói với chị – là Mẹ Maria. Hãy chào Mẹ đi.”
Cô ấy quỳ xuống và đọc Kinh Kính Mừng. Ngay lập tức, cả căn phòng tràn ngập sự bình an.
Linh mục hỏi: “Chúng (quỷ) đã đi chưa?”
Cô ấy đáp: “Chúng muốn đi – nhưng Mẹ không cho.”
Chúng tôi hỏi lại: “Nghĩa là sao?”
Cô trả lời: “Mẹ bắt từng con quỷ phải phủ phục và đọc Kinh Sáng Danh dâng lên Hài Nhi trong tay Mẹ, rồi mới được rời đi.”
Giống như một người mẹ sẽ bằng mọi cách bảo vệ con cái yêu dấu của mình, Mẹ Maria cũng vậy. Sau đó, có một sự bình an sâu thẳm trong phòng.Tôi rất thường chứng kiến điều này. Theo kinh nghiệm của tôi, trong trường hợp thật sự bị quỷ nhập, Đức Mẹ rất thường can thiệp vào.



