Đức Maria, Mẹ của Các Nhà Trừ Quỷ

Tôi chưa bao giờ nghe đến việc Chúa Giêsu đích thân hiện ra trong một buổi trừ quỷ và trực tiếp đuổi quỷ ra khỏi người bị ám. Có thể điều đó đã xảy ra, nhưng tôi thì chưa từng được nghe đến. Những nhà trừ quỷ khác mà tôi từng thảo luận về vấn đề này đều có cùng một trải nghiệm như tôi.

Tất nhiên, chính nhờ Danh Thánh Giêsu mà ma quỷ bị trục xuất. Gần đây, một người bị quỷ ám đã nói với tôi rằng mỗi khi tôi đọc Danh Thánh Giêsu, quỷ “thực sự nổi giận” và cảm thấy Danh Thánh ấy làm chúng “rất đau đớn.” Cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu chính là cuộc trừ quỷ cơ bản nhất, Chúa đã nghiền nát vương quốc của Satan. Danh Thánh Chúa Giêsu và quyền năng của Người đã xua đuổi ma quỷ. Vậy tại sao Người không đích thân hiện ra trong các buổi trừ quỷ?

Việc hiểu rõ Satan là ai và hình phạt dành cho nó là điều quan trọng. Satan đã từng tìm cách đặt mình ngang hàng với Thiên Chúa. Một lời nguyện trong nghi thức trừ quỷ đã nói với Satan: “Trong sự kiêu ngạo tột cùng của ngươi, ngươi vẫn dám cho rằng mình ngang hàng với Thiên Chúa.” Chúng ta có thể suy đoán rằng nếu Chúa Giêsu, Thiên-Chúa-làm-người, đích thân hiện ra để trục xuất Satan, thì điều đó có thể củng cố ảo tưởng của Satan rằng nó có thể đối đầu với Thiên Chúa, ngang hàng và dám thách thức Người. Nhưng Satan chỉ là bụi đất so với Chúa Giêsu; hắn là một thụ tạo thấp hèn, và còn tự hạ thấp mình hơn nữa vì ác độc của hắn.

Ngoài ra, các nhà thần học thường gợi ý rằng một trong những lý do ban đầu khiến Satan phản loạn là vì mầu nhiệm Nhập Thể. Đối với Satan, việc Thiên Chúa chọn tôn vinh bản tính nhân loại — vốn thấp kém — thay vì bản tính thiên thần cao quý của nó là một sự sỉ nhục. Sự kiêu ngạo và ganh tị của Satan khiến nó mù quáng và giận dữ chống lại Chúa Giêsu và toàn thể nhân loại, rồi dốc hết sức để hủy diệt con người.

Đáp lại, Chúa Giêsu sai một người phụ nữ “thấp hèn” từ Trung Đông để trục xuất hắn. Vũ khí duy nhất của Mẹ là tình yêu Mẹ dành cho Chúa Giêsu, sự khiêm nhường tuyệt đối và lòng vâng phục Thiên Chúa. Chính trong những điều ấy mà chúng ta — loài người — chiến thắng sự dữ. Theo công lý của Chúa, Satan đang phải đối diện với một chân lý mà nó chưa bao giờ học được: quyền năng đích thực thuộc về một Thiên Chúa khiêm nhu, yêu thương và tự hiến. Như thánh Phaolô nói: “Tôi rất vui mừng tự hào về những yếu đuối của tôi, để quyền năng của Đức Kitô ở lại trong tôi” (2 Cr 12,9).

Tôi tin rằng vai trò dẫn đầu trong sứ vụ trừ quỷ đã được Thiên Chúa trao phó cho Đức Maria Rất Thánh, một trong những con người khiêm hạ mà Satan căm ghét nhất. Mẹ là Mẹ của các nhà trừ quỷ. Tôi tin Mẹ luôn hiện diện cách thiêng liêng trong mỗi buổi trừ quỷ, và nhiều khi sự hiện diện của Mẹ còn được cảm nghiệm rõ ràng trong việc trục xuất Satan.

Gần đây, một nhà trừ quỷ trong nhóm chúng tôi đã trải qua một phiên trừ quỷ khó khăn. Cha ấy muốn buộc lũ quỷ phải đối diện với sự thật — điều mà đối với chúng vô cùng đau đớn và khủng khiếp, nhưng cũng rất hiệu quả về mặt trừ quỷ. Đặc biệt hiệu quả khi bắt chúng nhìn nhận sự thật về Đức Mẹ. Cha truyền lệnh: “Hãy nói cho ta sự thật. Nhân danh Chúa Giêsu: tước hiệu cao cả nhất của Đức Mẹ là gì?” Chúng từ chối trả lời: “Tôi không thể nói được!” Cha hỏi lại: “Tại sao không?” Lũ quỷ đáp: “Nó thiêu đốt tôi.” Vị trừ quỷ liền ra lệnh: “Ta truyền ngươi phải nói!” Cuối cùng, trong tuyệt vọng và nước mắt, chúng gào lên: “Mẹ!” “Mẹ của ai?” cha hỏi tiếp. Với khuôn mặt tuyệt vọng và đau đớn, chúng rít lên: “Mẹ Thiên Chúa.” Việc phải nói điều đó khiến chúng quằn quại trong đau đớn.

Tương tự, trong một phiên khác, vị trừ quỷ hỏi lũ quỷ: “Đức Trinh Nữ Maria có xinh đẹp không?” “KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG!” chúng gào thét. Cha nhấn mạnh: “Nhân danh Chúa Giêsu, hãy nói sự thật. Mẹ có xinh đẹp không?” Trong cơn giận dữ, sợ hãi và kính nể, chúng miễn cưỡng đáp: “Bà là thụ tạo đẹp nhất trong toàn thể tạo thành.” Sau đó chúng gào rú điên cuồng. Dù chúng ta luôn phải thận trọng với những gì ma quỷ nói, bởi chúng là những kẻ dối trá cố hữu, nhưng đôi khi Thiên Chúa buộc chúng phải nói sự thật.

Đức Maria Vô Nhiễm mang trong mình sự hiện diện của Con Mẹ, Chúa Giêsu. Mẹ mang Chúa Giêsu trong trái tim Mẹ. Mẹ là Hòm Bia Giao Ước thật. Mẹ là người môn đệ hoàn hảo, và chính sự hiện diện của Đức Kitô trong Mẹ mang một sức mạnh trừ quỷ vô song. Ma quỷ không thể chịu đựng được sự hiện diện thánh thiện, khiêm nhu và vâng phục ấy. Chúng thậm chí không thể thốt ra tên của Mẹ mà không bị đau đớn cùng cực.

Cách đây không lâu, chúng tôi gặp một trường hợp vô cùng nghiêm trọng. Một thiếu nữ bị hàng trăm con quỷ ám, dẫn đầu là Satan. Nhưng trường hợp càng khó, ân sủng Chúa ban càng lớn. Tôi biết rằng lần này chúng tôi cần sự trợ giúp mạnh mẽ nhất mà Thiên Chúa có thể gửi đến. Sau vô số giờ cầu nguyện và chiến đấu đau đớn, chúng tôi tiến gần đến hồi kết. Lũ quỷ đã yếu dần và dù không muốn, chúng trở nên dễ điều khiển hơn. Tôi ra lệnh: “Nhân danh Chúa Giêsu, hãy nói: Khi nào các ngươi sẽ rời khỏi đây, và bởi ai?” Chúng miễn cưỡng trả lời một ngày cách đó hai tuần và nói: “Bà ấy sẽ đến.” Tất cả những người trong phòng đều biết “Bà ấy” là ai. Quỷ không thể nói ra tên của Mẹ Thiên Chúa. Tên của Mẹ, cũng như tên của Con Mẹ, là danh thánh.

Ngày hôm đó đến. Căn phòng trở nên im lặng lạ thường. Người bị ám nói: “Bà ấy đã đến.” Khi Đức Trinh Nữ âm thầm tiến lại gần, lũ quỷ bắt đầu co giật dữ dội. Mẹ không nói gì, nhưng ánh sáng rạng ngời của Đức Kitô chiếu tỏa qua người nữ tỳ khiêm nhường của Thiên Chúa đủ để áp đảo tất cả. Chính Satan đã thét lên. Sau nhiều tiếng gào thét và co giật, Hoàng tử của Bóng tối đã rút lui. Mọi chuyện đã kết thúc.

Từ đó, tôi khuyên tất cả những người bị quỷ ám hãy tận hiến bản thân cho Mẹ Thiên Chúa như một phần của tiến trình chữa lành. Chúng tôi xin Mẹ không chỉ trừ khử ma quỷ mà còn gìn giữ linh hồn ấy suốt cuộc đời họ, cho đến khi Mẹ đón họ vào Nước Trời. Cửa hỏa ngục sẽ không thắng được Hội Thánh, cũng không thắng được Mẹ của Hội Thánh.

Tôi chưa từng biết một nhà trừ quỷ lão luyện nào mà không có lòng sùng kính sâu sắc, chân thành đối với Mẹ Thiên Chúa. Thật vậy, tôi nói với các tân trừ quỷ rằng lòng sùng kính này không phải là một việc đạo đức tùy chọn trong sứ vụ, mà là điều thiết yếu. Chúng tôi bắt đầu mỗi buổi trừ quỷ bằng việc kêu cầu sự trợ giúp của Mẹ Thiên Chúa đầy quyền năng. Như Nghi thức Trừ Quỷ đã nhắc nhở Satan về hình phạt đời đời của nó: “Từ giây phút đầu tiên khi Mẹ được thụ thai Vô Nhiễm Nguyên Tội, Mẹ đã đạp nát cái đầu kiêu ngạo của ngươi!” -- Trích từ My Confrontation with Hell: Real Demonic Encounters of an Exorcist

Chó và quỷ

TÔI THÍCH CHÓ. Tôi có một con chó khi lớn lên, và nó đem lại ảnh hưởng tuyệt vời cho gia đình tôi... Tôi nhớ lại một lần chạm trán với quỷ dữ cách đây không lâu, khi tôi đang ra lệnh cho chúng phải vâng lời. Mỗi khi chúng không tuân theo, tôi lại rảy nước thánh lên chúng. Tôi giải thích với một thành viên trong nhóm rằng: đối phó với quỷ cũng giống như huấn luyện những con thú bất trị – chúng phải được dạy dỗ.

Ngay lúc đó, lũ quỷ tỏ ra bị xúc phạm và tức giận. Chúng nói: “Ta không phải là chó!” Tôi đáp lại: “Đúng, mày không phải là chó! Mày không xứng đáng với danh xưng đó. Chó thì tử tế, biết vâng lời và trung thành. Mày KHÔNG có một điều nào trong số đó. Mày không xứng đáng được gọi là chó.” Phản ứng của lũ quỷ? Im lặng.

Trong sứ vụ trừ tà của chúng tôi, đôi khi chúng tôi chứng kiến những tác động tích cực của chó. Ví dụ, có một cô gái trẻ từng bị quỷ ám và nghiện ma túy. Câu chuyện bắt đầu từ khi cô còn nhỏ, với người mẹ là một người nghiện cocaine và là người hành nghề tà thuật. Người mẹ đã thú nhận từng bỏ cocaine và các loại ma túy khác vào sữa của con để “điều khiển nó”. Người mẹ cũng đã hiến dâng cô cho Satan. Không lâu sau đó, người mẹ chết lúc chỉ 20 tuổi. Cô bé được nhận nuôi và sau một cuộc chiến dài với nhiều buổi trừ tà, cuối cùng cô đã thoát khỏi ma túy và được giải thoát khỏi sự thống trị của Quỷ Dữ.

Tuy nhiên, hậu quả của việc bị lạm dụng ma túy từ rất sớm là gây nên những tổn hại nặng nề. Khả năng tư duy và giao tiếp xã hội của cô bị hạn chế. Cô gặp khó khăn trong việc có các mối quan hệ lành mạnh và thường cô lập bản thân – điều này khiến cô dễ tái nghiện và dễ bị quỷ thao túng hơn.

Người cha nuôi của cô đã sáng suốt khi tặng cho cô một con chó. Cô rất yêu thương con chó, thường xuyên gửi ảnh cô và con chó cho người thân. Cô và con chó của cô không thể tách rời nhau. Người cha nói: “Điều tuyệt vời nhất tôi đã làm là cứu con chó ấy.” Ông nói thêm: “Giờ thì con bé có nếp sống ổn định, đang học cách chịu trách nhiệm [nhờ con chó], và nhận được sự hỗ trợ tinh thần.” Chú chó ấy còn mang lại cho cô sự ổn định cảm xúc mà trước đây cô chưa từng có – điều rất quan trọng cho sự tự do lâu dài khỏi quỷ và ma túy.

Lũ quỷ nhận thấy ảnh hưởng tích cực của con chó và rất tức giận. Sau khi cô được giải thoát, chúng đã hết sức cố gắng để lôi kéo cô trở lại, và một trong những trở ngại chính là... con chó. Chúng gửi tin nhắn tức giận bằng chữ in hoa [đến với tôi]: “NÓ ĐÁNG LẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC PHÉP TÌM THẤY CON CHÓ ẤY!” Một tâm hồn bình an và mãn nguyện không cần cậy nhờ đến lũ quỷ – và chúng biết rõ điều đó.

Một người phụ nữ khác từng có trải nghiệm với quỷ đã gửi cho tôi lời chứng cá nhân:

“Qua nhiều năm, tôi đã chứng kiến và đọc biết bao câu chuyện về việc một con vật – đặc biệt là chó – đã trở thành một ân sủng tuyệt vời trong cuộc đời của ai đó. Mỗi chúng ta đều có một thiên thần hộ mệnh canh giữ 24/7. Tôi tin rằng đôi khi thiên thần hộ mệnh can thiệp vào cuộc đời chúng ta bằng cách gửi đến một người bạn bốn chân như thế.”

Trích từ My Confrontation with Hell: Real Demonic Encounters of an Exorcist

Ơn Tha Thứ Tông Tòa Mang Lại Ơn Toàn Xá Trước Khi Qua Đời

NIỀM AN ỦI CHO NGƯỜI HẤP HỐI. Ơn tha thứ tông tòa là một ân xá để tha mọi hình phạt tạm thời do tội gây ra, được ban cho người sắp qua đời đang ở trong tình trạng ân sủng.

Khi vị linh mục tuyên uý Công giáo đi thăm các bệnh nhân tại Bệnh viện St. Alexius ở Bismarck, North Dakota, cha bước vào phòng của bà Anne Ulmen, 95 tuổi, người vừa mới bị đột quỵ. Con gái bà, Margaret Sitte, đã hỏi vị linh mục liệu ngài có thể ban các bí tích sau hết cho mẹ cô không. Các bí tích này bao gồm: giải tội, xức dầu bệnh nhân, và của ăn đàng (rước lễ lần cuối, như lương thực cho cuộc hành trình vĩnh cửu).

“Chị có muốn tôi ban cho bà cụ Ơn Tha Thứ Tông Tòa không?” vị linh mục hỏi. Dù Sitte là người Công giáo suốt đời, cô chưa từng nghe về điều này. Vị linh mục giải thích rằng đây là một ân xá tha mọi hình phạt tạm thời do tội lỗi, được ban cho người sắp qua đời đang trong tình trạng ân sủng.

Nói cách khác, giống như Chúa Giêsu đã hứa với người trộm lành vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh rằng “hôm nay anh sẽ ở với Ta trên thiên đàng,” thì người Công giáo chuẩn bị tâm hồn xứng đáng và lãnh nhận ơn tha thứ tông tòa cũng sẽ được vào thiên đàng.

Ơn Toàn Xá

Ơn tha thứ tông tòa thường được ban cùng với các bí tích sau hết. Sách Hướng Dẫn về Ân Xá, số 28 viết:

“Các linh mục chăm sóc các tín hữu Công giáo trong tình trạng nguy tử không được bỏ qua việc ban phép lành tông tòa, kèm theo ơn toàn xá.”

“Nhưng nếu không có linh mục hiện diện, Mẹ Giáo hội vẫn rộng lòng ban ơn toàn xá cho người sắp qua đời, nếu họ sống trong ân sủng và từng cầu nguyện trong cuộc sống. Việc sử dụng thánh giá hay tượng chịu nạn được khuyến khích khi lãnh nhận ơn toàn xá này. Trong trường hợp khẩn cấp như vậy, ba điều kiện thông thường để được ơn toàn xá (xưng tội, rước lễ, cầu nguyện theo ý Đức Giáo hoàng) sẽ được thay thế bằng điều kiện: ‘đã cầu nguyện thường xuyên trong cuộc đời.’”

Khi Sitte hiểu ý nghĩa của ơn tha thứ tông tòa, cô lập tức đồng ý.

“Ai lại không muốn chứ?” cô nói. “Việc ấy mang đến cho mẹ tôi sự an ủi rất lớn. Bà không sợ chết, nhưng tôi cảm nhận rằng bài nguyện ấy đã đem lại cho bà một sự bình an sâu xa.”

Dù bà Ulmen không được kỳ vọng sống lâu hơn, nhưng sau đó bà đã được xuất viện và sống thêm ba tháng.

Một Tình Huống Khẩn Cấp

Năm 2006, khi Eric Bergman nghĩ rằng mình sắp chết, điều đầu tiên anh nghĩ đến là lãnh nhận các bí tích cuối đời. Là một cựu linh mục Anh giáo ở Scranton, Pennsylvania, anh và vợ Kristina chỉ mới gia nhập Giáo hội Công giáo hai tháng trước đó.

Nhiều năm liền, Bergman phải chịu đựng những cơn đau do viêm túi mật bị chẩn đoán sai. Ngày 14/1/2006, anh lên cơn đau dữ dội chưa từng có và được đưa đi cấp cứu. Bác sĩ cho biết túi mật phải được cắt bỏ ngay lập tức.

Đức ông William Feldcamp đến ban các bí tích trong khi Bergman đang được chụp cắt lớp. “Cha sẽ giải tội cho tôi, nên xin cô ra ngoài,” anh nói với kỹ thuật viên.

“Không, tôi không thể rời phòng trong lúc thủ thuật đang tiến hành,” cô đáp.

Bergman nhìn vị linh mục đầy lo lắng. “Đừng lo,” Đức ông nói. “Cha sẽ xức dầu cho con bây giờ, còn xưng tội thì để sau.”

Ngay trước khi Bergman được đưa vào phòng mổ, Đức Cha John Dougherty đã đến bệnh viện để nghe anh xưng tội và cầu nguyện cho anh.

“Tôi biết mình phải sẵn sàng, và tôi cảm thấy mình đã sẵn sàng,” anh nói. “Tôi bình an. Tôi không lo cho bản thân, nhưng tôi nghĩ về vợ và ba đứa con.”

Khi tỉnh lại trong phòng hồi sức, vợ anh đang khóc nức nở bên giường.

“Có chuyện gì sao?” anh hỏi.

“Không, không có gì cả,” cô khóc. “Em chỉ mừng vì anh còn sống.”

Bergman tin rằng chính quyền năng của các bí tích đã chữa lành anh.

Bergman hồi phục và mạnh khoẻ hơn trước, nhờ đó anh được truyền chức phó tế vào ngày 24/3/2007. Sau đó, ngày 21/4/2007, nhờ “Quy Định Mục Vụ” của Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II, anh được truyền chức linh mục. Vì 50 thành viên trong cộng đoàn cũ đã theo anh vào Giáo hội, Cha Bergman giờ đang chăm sóc chính những người anh từng hướng dẫn khi còn là mục sư Anh giáo. Bergman hiện là chánh xứ St. Thomas More tại Nhà thờ St. Joseph, Scranton, thuộc giáo phận đặc biệt Ordinariate of the Chair of St. Peter.

“Tôi từng là tuyên úy tại Bệnh viện Mercy ở Scranton suốt một năm và vẫn thường xuyên trực đêm,” cha kể. “Chỉ mới đêm qua, lúc 3 giờ sáng, tôi đã ban các bí tích cuối cùng và Ơn Tha Thứ Tông Tòa.”

Lời cầu nguyện của ơn tha thứ tông tòa được đọc sau khi các bí tích đã được ban.

“Lần sau khi tôi dâng lễ,” Cha Bergman nói, “tôi sẽ nhớ đến linh hồn người hấp hối như là ý lễ riêng cho ngày đó, với niềm bình an sâu sắc vì chúng ta đã làm tất cả những gì có thể, và tin tưởng rằng lòng thương xót của Chúa sẽ được tuôn đổ trên linh hồn người quá cố.”

Cha Bergman nói thật đáng tiếc khi nhiều người không biết hoặc không xin lãnh nhận ơn này.

“Một số người dán hình ảnh linh mục trong bệnh viện với cái chết, nên họ cứ chần chừ đến khi hoàn toàn chắc chắn người thân đang hấp hối,” cha nói. “Tôi không thể đếm hết số lần mình được gọi đến bệnh viện thì người đó đã qua đời, chỉ vì gia đình gọi quá muộn.”

Ngài cho biết: các bí tích nên được ban ngay khi có nguy cơ tử vong, không nên chờ đến phút cuối.

Ngài cũng kể lại nhiều trải nghiệm xúc động: một người đàn ông đã cố gắng cầm cự cho đến khi được xức dầu trán và tay, rồi mới trút hơi thở cuối cùng ngay sau đó.

“Một lần khác,” Cha Bergman nói, “tôi vừa xức dầu xong thì bác sĩ bước vào tuyên bố người đó đã chết. Nhưng máy theo dõi vẫn hiển thị nhịp tim mỗi 20 giây. Ông ta chưa chết, nên tôi đã kịp xức dầu. Sau đó, một nữ tu trong bệnh viện kể lại: ‘Người mà chúng con gọi Cha đến giữa đêm qua—sáng nay ông ấy tự bước ra khỏi bệnh viện rồi.’”

Cha Bergman chia sẻ: bí tích này chuẩn bị tâm hồn người ta để về đời sau, nhưng cũng có thể mang đến sự chữa lành thể xác. “Đây là một bí tích mà nhiều người nên chủ động xin.”

Ngài nói thêm: “Chúng ta đừng quên giáo huấn của Giáo hội rằng sự đền bù cho tội lỗi luôn đi kèm với việc được tha thứ qua bí tích hòa giải. Ơn Tha Thứ Tông Tòa là cách Giáo hội áp dụng kho tàng công nghiệp thiêng liêng của mình cho chúng ta trong giờ sau hết, khi ta không còn nhiều thời gian ở đời này để đền tội. Vì phần rỗi linh hồn của người thân yêu, các gia đình nên xin ơn này từ Mẹ Giáo hội, trong trường hợp linh mục không tự động ban khi cử hành bí tích sau hết.”

Hai lời nguyện tông tòa diễn tả ý nghĩa của ơn này như sau:

“Nhờ các mầu nhiệm của ơn cứu chuộc, xin Thiên Chúa Toàn Năng giải thoát con khỏi mọi hình phạt ở đời này và đời sau. Xin Chúa mở cánh cửa thiên đàng và đón nhận con vào niềm vui vĩnh cửu.”

“Nhờ quyền năng được ban từ Tòa Thánh Tông Tòa, Cha ban cho con ơn tha thứ hoàn toàn và xá giải mọi tội lỗi, nhân danh Chúa Cha, và Chúa Con, và Chúa Thánh Thần.”

Chuyền ngữ từ Apostolic Pardon Brings Total Forgiveness Before Death

Não Bộ Bị Quỷ Ám (Demon Brain)

Tôi ngày càng nhận ra rằng, không chỉ một vài người, mà rất nhiều người đang phải chịu đựng sự dằn vặt tâm trí kéo dài vì tội lỗi hay những thất bại trong quá khứ. Thực chất, nhiều trường hợp trong số đó không đơn thuần là tâm lý, mà có thể là một hình thức ám ảnh của sự dữ – điều mà chúng tôi gọi là “não bộ bị quỷ ám.”

Trong y học tâm thần, có một rối loạn gọi là rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD – obsessive compulsive disorder), khi một người cứ lặp đi lặp lại suy nghĩ ám ảnh về một lỗi lầm (có thể có thật, có thể do tưởng tượng) trong quá khứ. Ở những trường hợp nghiêm trọng hơn, những suy nghĩ ám ảnh này cùng với nỗ lực bất thành để loại bỏ chúng (hành vi cưỡng chế) có thể khiến người ta suy sụp. Những người như vậy thường cần được điều trị bằng liệu pháp hành vi nhận thức (CBT – Cognitive-Behavioral Therapy) kết hợp với thuốc men.

Tuy nhiên, đôi khi, ẩn bên dưới những triệu chứng của OCD, lại là một cuộc tấn công thật sự từ Sự Dữ. Một linh mục trừ quỷ lâu năm từng ước tính rằng khoảng 25% dân số đang chịu ảnh hưởng của một hình thức ám ảnh từ quỷ dữ. Tôi không có lý do gì để cho rằng con số đó là phóng đại.

Chẳng hạn, “John” bị dày vò bởi những ý nghĩ ghê tởm và phạm thượng đến mức anh không còn có thể sinh hoạt bình thường. Nhiều năm trị liệu tâm lý không đem lại hiệu quả. Điều đáng chú ý là những ám ảnh ấy bắt đầu sau khi anh ta tái phạm tội xem phim khiêu dâm. Sau khi xưng tội, hoán cải đời sống, và tham gia vài buổi cầu nguyện giải thoát, những ám ảnh tinh thần gần như biến mất.

Tương tự, “Alicia” bị dằn vặt bởi những tư tưởng tự ghét bản thân và tuyệt vọng đến mức nhiều lần đứng trước ranh giới tự tử. Dù trị liệu tâm lý có hỗ trợ phần nào, nhưng những cuộc tấn công tinh thần mà cô trải qua vượt xa triệu chứng tâm lý thông thường. Đặc biệt, những tấn công ấy thường xảy ra khi cô cố gắng cầu nguyện hoặc tham dự Thánh Lễ. Alicia cũng tìm thấy sự bình an đáng kể nhờ vào việc chủ động từ chối những tư tưởng của quỷ và tham gia các buổi cầu nguyện giải thoát.

Trong cả hai trường hợp, những ám ảnh tinh thần không hoàn toàn biến mất, bởi vì chúng có gốc rễ trong những yếu đuối tâm lý tự nhiên của họ. Tuy nhiên, điều rõ ràng là Satan, kẻ không bỏ qua một cơ hội, đã lợi dụng điểm yếu con người của họ. Hắn khuếch đại những điểm yếu ấy đến mức khiến họ mất khả năng sống bình thường, rơi vào tuyệt vọng, và nghĩ đến tự sát. Giờ đây, John và Alicia chỉ còn chịu đựng những yếu đuối tự nhiên – giống như bao người khác. Nhờ họ sống đời sống bí tích và cầu nguyện, các cuộc tấn công tinh thần dữ dội từ ma quỷ đã suy yếu rõ rệt.

Sự ám ảnh của ma quỷ có thể được phân biệt với những suy nghĩ ám ảnh do rối loạn tâm lý (OCD) bằng mức độ dữ dội, tính không tương xứng với trạng thái tâm lý con người, và sự hung hãn trong cuộc tấn công tinh thần. Ngoài ra, thường có một “lối mở” cho ma quỷ xâm nhập, có thể xác định được, đặc biệt là qua những hành vi tội lỗi gần nhất hoặc việc dính dáng đến tà thuật. Cuối cùng, cường độ của các cuộc tấn công tinh thần thường suy giảm rõ rệt sau các buổi cầu nguyện giải thoát.

Khi phân định xem một người có vấn đề tâm linh hay không, tôi thường hỏi: “Bạn nghe thấy những thông điệp gì trong đầu?” Qua nhiều năm, tôi đã thấy những người bị quỷ ám – dù ở mức độ bị chiếm hữu hay bị ám ảnh – liên tục nghe 6 thông điệp căn bản từ ma quỷ. Chúng thì thầm (hoặc gào thét!) những điều này trong đầu họ không ngừng:

  1. Mày là một tên khốn nạn.
  2. Mày vô vọng rồi.
  3. Thiên Chúa không quan tâm đến mày.
  4. Mày thuộc về tao. Tao sẽ không bao giờ rời đi.
  5. Mày sẽ xuống hoả ngục.
  6. Mày nên tự sát.

Có một chút tiêu cực như thế tồn tại trong tất cả chúng ta – vì tất cả chúng ta đều mang thương tích của Tội Nguyên Tổ. Nhưng khi Satan trực tiếp hành động, những thông điệp ấy vang dội, lặp đi lặp lại và không hề ngớt. Cá nhân tôi tin rằng không ít người đã tự kết liễu đời mình vì bị những trận chiến tinh thần này bào mòn trong nhiều năm. Và bi thảm thay, trong hoả ngục – nơi Satan và bè lũ không bị xiềng xích kiềm chế – các linh hồn sẽ bị dày vò bởi những tư tưởng ma quỷ ấy mãi mãi.

Phải làm gì trong đời này? Tôi khuyên con người phải đối mặt với điều này cả trên bình diện tự nhiên và siêu nhiên.

Ở cấp độ tự nhiên, Satan tìm được chỗ đứng trong tâm trí con người qua yếu đuối và tội lỗi của họ. Tâm hồn càng tổn thương, thì những lời nói tiêu cực trong đầu càng mạnh mẽ. Ma quỷ sẽ khai thác điểm yếu đó.

Vì thế, chúng ta nên sử dụng các phương pháp tự nhiên và nhân bản để đối phó với tình trạng tiêu cực trong tâm trí này. Chẳng hạn, nhiều biện pháp can thiệp nhận thức – hành vi (CBT) có thể mang lại hiệu quả. Có rất nhiều tài liệu và phương pháp này có sẵn trên mạng. Việc tham vấn với một chuyên gia được cấp phép, người có đức tin, cũng có thể giúp chữa lành từ gốc rễ. Đối với những trường hợp nghiêm trọng hơn, thuốc điều trị suy nghĩ ám ảnh – cưỡng chế (OCD) có thể được chỉ định.

Tuy nhiên, đối với những người đang chịu đựng tình trạng “não bị quỷ ám” – tức là Satan đang ảnh hưởng mạnh mẽ đến những tư tưởng trong đầu họ – thì một chương trình cầu nguyện giải thoát, kết hợp với việc lãnh nhận các bí tích và đời sống cầu nguyện, là rất cần thiết và không thể thiếu.

Vào cuối đời, cuộc tấn công ám ảnh của quỷ thường không còn ẩn giấu nữa. Khi linh hồn bước vào phán xét cuối cùng, Satan – kẻ tố cáo ta trước toà Chúa – sẽ tố cáo mọi bất trung của linh hồn trước mặt Thiên Chúa. Hắn đòi hỏi linh hồn đó phải bị ném xuống hoả ngục. Như Thánh Catarina thành Siena ghi lại trong tác phẩm Đối thoại, Chúa đã mặc khải cho ngài: “Trong giờ chết... ma quỷ tố cáo họ bằng nỗi kinh hoàng và bóng tối lớn lao... nó hành hạ họ với những bất trung nhằm đưa họ đến tuyệt vọng.”

Linh hồn chỉ còn một nơi nương náu – đó là lòng thương xót của Thiên Chúa. Chính Đức Giêsu đã trả giá cho tội lỗi chúng ta. Chúng ta được cứu trong đời này và cả đời sau, nhờ tình yêu của Thiên Chúa nhân từ và hy tế của Con Một Ngài.

Satan chỉ có thể trao cho con người những gì hắn sở hữu: sự tuyệt vọng, tự ghét bản thân và đau khổ.

Phương thuốc cuối cùng chống lại những thông điệp của Satan và “não bộ bị quỷ ám” chính là Tin Mừng của Đức Giêsu Kitô. Trận chiến siêu nhiên này chỉ có thể được giải quyết cách trọn vẹn trong bình diện siêu nhiên.

“Khi chúng ta thực sự nhận biết trong tâm hồn rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta cách cá vị, và rằng chúng ta được cứu bởi Máu của Con Chiên, thì tâm trí chúng ta sẽ hoàn toàn được bình an.”

Trích từ My Confrontation with Hell: Real Demonic Encounters of an Exorcist

Đen hơn cả màu đen, kinh hoàng vượt quá ngôn từ

“Khi cô nhìn thấy quỷ,” tôi [Msgr Rossetti] hỏi cô ấy, “chúng có dạng nào?” Cô trả lời: “Chúng đen hơn cả màu đen và xấu xí đến mức không thể tả. Các phim kinh dị không thể đến gần mức kinh hoàng thực sự của chúng.” Tôi yêu cầu cô mô tả chi tiết hơn, và cô nói: “Các quỷ dữ trông méo mó và dị dạng. Một số có móng vuốt thay vì bàn tay; số khác có sừng; một vài con có đuôi. Nếu chúng có hai mắt hoặc các chi quen thuộc, thì những phần ấy cũng bị biến dạng. Tất cả bọn chúng giống như những con thú trần truồng, hung dữ và xấu xí. Hầu hết bọn chúng không có thân thể, chỉ là những khối đen vô hình dạng.” Allie có một “đặc sủng” là thực sự thấy được các quỷ dữ, điều mà chúng tôi đã kiểm chứng nhiều lần, và tôi không hề nghi ngờ là những gì cô mô tả là thật.

Tôi đã nghe một câu chuyện sau đây, dù không thể xác minh, nhưng tôi có thể xác tín là thật. Một người phụ nữ đã cầu xin được thấy con quỷ mà Satan đã chỉ định để quản một thành phố lớn. (Mỗi thành phố và quốc gia đều có một thiên thần được Thiên Chúa sai đến bảo vệ. Satan bắt chước và đảo ngược hành động của Thiên Chúa; hắn cũng chỉ định một con quỷ cho mỗi thành phố và quốc gia.) Lời cầu xin của cô, dù có thể không phù hợp, đã được chấp thuận, và thị kiến đó kinh hoàng đến nỗi cô bị đau tim và phải nhập viện. Nhiều người tuyên bố họ đã nhìn thấy quỷ, nhưng nếu họ đã thực sự thấy, thì họ không thấy được bản chất thực của chúng. Nếu họ nhìn thấy các quỷ trong bản chất thật của chúng, họ sẽ không thể chịu đựng nổi, như người phụ nữ kia đã trải qua. Allie có một đặc sủng đặc biệt từ Thiên Chúa để thấy chúng, một ân sủng mà cô không hề cầu xin. Và cô cũng có một ân sủng quan trọng là được bảo vệ để chịu đựng được cảnh tượng kinh hoàng như vậy.

Lý do các quỷ dữ lại ghê tởm đến thế là vì mỗi tội lỗi đều ghê tởm và là một sự xúc phạm đến Thiên Chúa đầy yêu thương và thánh thiện vô cùng. Là người, chúng ta thực sự không thể nắm bắt được sự kinh khủng và mức độ xúc phạm vô biên của tội lỗi, kể cả những “tội nhỏ” của mình. Thật ra, không có tội nào là “nhỏ.” Một kinh nghiệm chung của các vị thần bí thánh thiện là họ cảm nghiệm được sự ghê tởm của tội lỗi mình và nhận ra rằng họ thật sự đáng bị hư mất đời đời, nếu không nhờ ân huệ cứu độ tuyệt vời của Chúa Kitô. Chẳng hạn, trước khi thánh Gemma nhận dấu thánh (năm dấu thương của Chúa Giêsu), Thiên Chúa đã giúp thánh nữ với nhân đức khiêm nhường bằng cách cho thánh thấy phần nào sự xấu xa thực sự của tội lỗi mình. Ngài viết: “Đột nhiên... con cảm thấy một nỗi sầu khổ nội tâm vì các tội lỗi của mình sâu sắc hơn bao giờ hết. Thật ra, nó làm con gần như chết... Trí khôn con không nghĩ được gì ngoài tội lỗi của mình và sự xúc phạm mà chúng gây ra cho Thiên Chúa.”[1]

Vì thế, tội lỗi và quỷ dữ thật sự xấu xí lời không thể tả. Trong thừa tác trừ tà, đôi khi chúng tôi cảm nghiệm được sự ghê tởm của hỏa ngục. Chẳng hạn, trong một buổi trừ tà, một linh mục đến trễ. Khi bước vào phòng, ngài nói: “Mùi gì mà kinh khủng thế?” Ngài nói trong phòng có mùi hôi thối của cái chết và sự phân hủy. Tương tự, trong thị kiến về hỏa ngục của Allie, cô nói: “Mùi đó... thật khủng khiếp. Nó làm tôi buồn nôn.” Thánh Faustina cũng từng nói rằng trong thị kiến về hỏa ngục, có một “bóng tối dày đặc và mùi hôi ngột ngạt kinh tởm.”[2]

Thấy quỷ, đặc biệt là chính Satan, là một trong những đau khổ lớn nhất của hỏa ngục. Thánh Faustina nói rằng một trong bảy hình khổ của hỏa ngục là nhìn thấy Satan: “Satan thật khủng khiếp!... Chỉ cần nhìn thấy hắn còn ghê tởm hơn mọi hình phạt của hỏa ngục.”[3] Trong tác phẩm Đối thoại, thánh Catarina thành Siena viết rằng thánh nữ thà đi trên con đường đầy lửa cho đến tận Ngày Phán Xét còn hơn là nhìn thấy [Satan] một lần nữa.”[4]

Khi Allie bắt đầu thấy quỷ, cô nói một điều khiến cô rất sốc là chúng hoàn toàn không có chút hối hận hay lòng trắc ẩn nào. Chúng không có chút quan tâm nào dành cho người khác. Chúng là những kẻ ác độc, bạo lực, ích kỷ, và thật sự thích thú trong việc gây đau đớn và làm người khác khổ sở. Nói cách khác, chúng là những kẻ ác dâm.

Tôi kinh ngạc và đau lòng khi thấy giới trẻ ngày nay xăm hình các con quỷ lên người. Một thanh niên tìm đến để xin giúp đỡ vì đang bị tấn công bởi quỷ dữ, và trên hông cậu có xăm hình một con quỷ. Tôi hỏi tại sao lại làm vậy, và cậu trả lời: “Con nghĩ rằng làm vậy sẽ giúp con trở nên tốt hơn.” Thật quá sức tưởng tượng!?!

Khi ngày lễ Halloween đến gần, tôi thường được các bậc phụ huynh hỏi rằng có nên để con họ tham gia không. Tôi không muốn làm người phá hoại niềm vui, và tôi cũng thích một buổi lễ hội vui vẻ. Tuy nhiên, tôi khuyên họ không nên để con cái hóa trang thành ma quỷ, phù thủy, bộ xương hay bất cứ hình ảnh nào đại diện cho sự dữ. Sau khi đọc mô tả của thánh Faustina về hỏa ngục, tại sao lại có ai muốn cho con mình mặc trang phục mang hình ảnh ma quỷ? Chúng ta đang xem nhẹ bản chất thật sự kinh hoàng của tội lỗi, sự ác và ma quỷ. Thay vào đó, tôi khuyên họ nên cho con cái mình thành hoá trang theo những hình ảnh của sự thánh thiện. Một cặp vợ chồng Công giáo đạo đức đã để con cái chọn vị thánh yêu thích của mình và hóa trang thành các thánh ấy.

Trong xã hội hậu Kitô giáo ngày nay, việc đảo ngược Sự Thật ngày càng gia tăng, đó là một chiến thuật của ma quỷ. Người ta nói rằng điều ác là điều tốt, và họ tin rằng điều thực sự tốt lại là điều xấu. Tôi thấy nản lòng trước điều đó và thường nửa đùa nửa thật nói với mọi người: “Tôi muốn giảng một bài giảng một phút vào thánh lễ Chúa nhật như sau: Hãy quay lại điều căn bản. Thiên Chúa là tốt lành. Satan là ác độc. Thiên thần là tốt lành. Quỷ dữ là ác độc. Satan không phải là bạn của bạn!” Những chân lý cơ bản ấy chỉ vài năm trước còn là điều hiển nhiên. Nhưng ngày nay thì không còn như thế nữa.

1. Saint Gemma Galgani, The Saint Gemma Galgani Collection [4 books], Kindle version, p. 85 of 544.
2 St. Faustina, Diary of Saint Maria Faustina Kowalska: Divine Mercy In My Soul,” Kindle, Notebook II, p. 264.
3 St. Faustina, Diary of Saint Maria Faustina Kowalska: Divine Mercy In My Soul,” Kindle, Notebook II, p. 213.
4 Catherine of Siena, The Dialogue: A Treatise of Discretion, Kindle, p. 56 of 169, #46.

Trích từ My Confrontation with Hell: Real Demonic Encounters of an Exorcist